Thứ Bảy, 15 tháng 5, 2010

ăn chay vì tôn trọng và bảo vệ động vật: tình mẹ con

Phải có sữa bằng bất cứ giá nào.
Bài viết của Keegan Kuhn


Tôi bắt đầu ăn thuần chay [không dùng bất cứ sản phẩm động vật nào] từ năm 1997 vì quá kinh hoàng trước cách chúng ta đối xử với loài vật trong các nông trại và các phòng thí nghiệm vòng quanh thế giới. Từ nhỏ đến lớn tôi đã là người ăn chay [còn ăn bơ sữa] và từng hài lòng là tôi đã làm những gì cần thiết để giảm những khổ đau không cần thiết. Nhưng đến khi tôi biết thêm rằng bò mẹ bị người ta ăn cắp bê con chỉ vài ngày sau khi sinh chúng ra đời, để nông dân có thể lấy sữa của bò mẹ, tôi đã ghê tởm và tức giận. Ý nghĩ rằng có người phải ăn cắp con của ai đó để tôi có sữa dùng với bánh điểm tâm mỗi sáng không những khó nghe mà còn kinh rợn.

Sau đó tôi được biết bò mẹ thường kêu thét gọi con mỗi khi hai mẹ con bị tách lìa - mẹ hiền nào cũng vậy mà thôi. Đối với một em bê nhỏ bé, có khi mới sinh ra được một ngày, bị rời xa mẹ là một kinh nghiệm khủng hoảng mà người ta có thể thấy rõ.

Không như nhiều người muốn nghĩ, việc tách rời bê con và bò mẹ không phải là một hiện tượng mới trong kỹ nghệ chăn nuôi hiện đại. Nếu nông dân muốn có một số lượng sữa nào đó từ loài vật, chẳng hạn như bò và dê, những bò con, dê con mới sinh ra phải bị tách xa mẹ chúng. Đối với tôi, không có sữa loài vật nào đến từ hành vi đạo đức, trừ sữa mẹ của loài người.

Nếu bê con là giống đực, thường thì em sẽ bị bán cho một nông trại nuôi bê; nơi đó người ta sẽ cho em ngồi trong một thùng gỗ, không lớn hơn em là mấy. Cổ bê con bị cột lại để giới hạn sự di động; em cũng bị tước đi ánh sáng mặt trời và chất sắt, để khi em bị người ta hành quyết vài tháng sau, thịt của em sẽ xanh trắng và mềm.

Nhiều người biết về những điều kinh khủng trong việc nuôi bê nhưng đa số không nhận thức rằng bê hiện hữu là do kỹ nghệ bơ sữa. Loài bò sữa Holstein được truyền giống để lấy sữa và không lên cân nhiều như loài bò nuôi lấy thịt. Từ góc nhìn của những nông dân tham lợi, điều đó khiến bò đực không có giá trị vì không sản xuất được sữa.

Cuộc đời ngắn ngủi của một nàng bò sữa chỉ là thụ thai nhân tạo, có thai, con bị bắt cóc, và bị người vắt sữa. Bò sữa hầu như bị có thai liên tục để lượng sữa được cao và rồi để nhanh chóng bị giết khi sữa bắt đầu giảm.

Mặc dù bò có thể dễ dàng sống 20 năm hay nhiều hơn, trong các nông trại ngày nay, ít bò nào sống quá 4 năm. Con của họ bị bắt cóc, họ bị vắt sữa liên tục, họ sống trong điều kiện vô cùng chật chội, rồi cuối cùng bị giết và nghiền nhuyễn trong món thịt bò xay.

Tôi biết rằng điều này xảy ra hàng ngày – và đây chỉ là một trong vô số chuyện kinh hoàng các kỹ nghệ lạm dụng loài vật đang làm – khiến tôi đau đớn khôn cùng.

Tôi tranh đấu rất nhiều vì đau lòng và bất mãn khi cảm thấy lối sống thuần chay vẫn chưa đủ. Ngay cả khi vận động cho loài vật toàn thời gian, tôi cũng chưa vơi nhẹ những cảm giác này. Nhưng dù hoàn cảnh trông có tuyệt vọng đến đâu, tôi đã không và sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Nếu bạn quan tâm về cách đối xử với loài vật, một trong những điều sâu xa nhất bạn có thể làm để giúp họ là theo lối sống thuần chay ngay hôm nay.

sưu tầm từ nguồn: http://vietnamanchay.blogspot.com/
http://www.care2.com/causes/animal-welfare/blog/got-milk-at-what-cost/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét